Yên bình.

Mùa mưa rồi. Vẫn nóng. Vẫn đổ mồ hôi hột (miền Nam dùng Hột thay cho Hạt). Gió cứ riu riu , thổi vờn cây vờn cỏ. Côn trùng kêu ríu rít , và mùi thơm từ lòng đất, từ những đám cỏ xanh mướt xông lên. Thơm thiệt thơm. Toạ lạc ở một khu công nghiệp, ở một nơi kinh tế phát triển sôi nổi. Không dễ gì thấy được sự bình yên của cảnh vật và lòng người. Mưa trút gọn ơ. Mưa trêu người mà. Phơi đồ, thấy mây đen ùn ùn, đem vào. Thế nào trời lại nắng. Lại mang ra phơi tiếp. Lát sau mưa ào ào xuống. Mưa bóng mây, mưa rào,... Kéo xuống. Đầu mùa nên hơi đất còn nồng. Ngửi khó chịu lắm. Có lúc nhỏ ngửi thì nghiện. Mà bị la hoài, hít vô là bệnh. Nên né tới giờ. Mùi cỏ cháy, mùi cỏ sau khi cắt, mùi rơm rạ, mùi cây sau khi cưa đổ, tiếng chim hót, tiếng máy cưa, máy cắt cỏ, tiếng gió thổi. Và tiếng ve không còn ồn ào như hồi đầu hè về nữa, mà trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết. Những âm thanh và mùi hương ấy. Ngửi một lần nhớ mãi, nghe một lần nhớ mãi. Trời đẹp nhất là lúc mây xanh biế...