Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2021

Cố gắng một mình.

Hình ảnh
Cứ độ hè về, tiếng ve râm rang khắp đường đi. Tôi ở miền Nam. Hai mùa mưa nắng. Hè về cũng là lúc mưa rơi. Mưa cũng dữ mà nắng cũng dữ. Trong lòng có gì đó buồn buồn, vương vương,...nhưng không biết là gì. Tranh thủ mười lăm phút đồng hồ để viết đôi câu rồi đi làm. Nghĩ loáng thoáng đâu đó vẫn có chút buồn nhẹ trong lòng. Ngày ngày va chạm bao nhiêu người không đổi lấy được người hàn thuyên. Không, tôi không than trách người khác vô tâm . Ngày ngày, tôi thấy mình thích làm việc, học tập,..làm tất cả một mình. Tôi không giỏi để lo toan, chu tất mọi việc. Nhưng sẽ cố gắng làm tốt việc của mình. Những lúc ngồi trên yên xe, là lúc tôi nghĩ ngợi lung tung, nhưng lúc lao động cũng vậy. Nghĩ xem ngày mai của mình đến như thế nào, làm sao. Có lẽ mạng xã hội ( facebook, youtube, tiktok )   bị tôi quấn quá lâu. Cứ hễ tôi cầm điện thoại lên là lại " ting ting ". Xao nhãng. Ngồi một xíu thời gian trôi qua rất nhanh. Phải chi có một động lực gì lớn hơn nữa để tôi cố gắng thêm ...

Con cá ước mơ điều gì?

Hình ảnh
Giấc mơ sợ sệt Con cá bé nhỏ có ước muốn được một lần vẫy đuôi trên mặt đất. Mà nó đâu có biết, nơi đó đâu dành cho nó. Không ai nói cho nó biết cái nguy hiểm ghê gớm trong ước muốn đó của nó, ngày một lớn, khát khao ngày càng mạnh mẽ. Một con cá cô độc, sống vỏn vẹn, cô liêu một mình. Đóng cửa khẩu với ai tiếp cận nó. Tự sống với cái hiểu biết và bản năng vốn có của nó từ khi sinh ra cho đến lớn lên! Một con cá ngu si, một con cá tự cao tự đại? Nhìn từ tương lai nhìn lại, bạn thấy là vậy. Đúng là như vậy rồi. Sao không biến đi cho trống trãi cơ chứ!! Nhưng xét từ quá khứ. Nó đã phải lận đận một mình nó. Từ khi mẹ nó đẻ nó ra đã bỏ nó đi tự bao giờ. Nó sống trong sợ hãi. Nó luôn chui rúc trong hang hốc, lỗ hố tối tăm. Bóng tối nuôi nó lớn. Bóng tối cho nó những bữa ăn thù hận, hằn học. Từ ánh sáng nhìn vào hốc tối, đâu có ai thấy gì đâu? Đâu ai hiểu gì đâu? Nhưng từ hốc tối đó, con cá bé con có thể thấy tất cả, thấy những thứ nó không có, thấy những điều từ hợp lí đến phi l...

Một bài viết cũ trên trang Facebook cá nhân.

Hình ảnh
 TỰ TRƯỞNG THÀNH Sau những ngày tháng vô tư, tôi lại khởi đầu và chập chững bước đi trên con đường dành cho người trưởng thành. Đến lúc phải sống cho tất cả, kìm hãm sự trẻ con ở mức ổn nhất. Cư xử như một thằng ranh con mãi không lớn được. Chi bằng vỗ ngực xưng danh đánh liều ăn nhiều thôi. Tâm lí lúc nào cũng nằm ở vạch sẵn sàng, mở rộng mình ra ôm trọn tất cả vào lòng. Phải biết tôn trọng phụ nữ hơn, dám lên tiếng bảo vệ những điều lẽ phải. Là một con người sống đạo đức, có trách nhiệm. Biết được mình cần gì và làm gì! Tập làm quen với việc suy nghĩ nhanh hơn, làm việc kiên trì hơn. Phải biết chờ đợi. Còn nữa, phải tạo ra thật nhiều thành công, đề ra mục tiêu phải làm, hoàn thành nhanh hơn. Đem lại niềm vui và hạnh phúc cho người thân, bạn bè,... Phải bỏ đi những tâm lí mong manh, không để lời nói bất kì ai tác động đến suy nghĩ của mình...